TRIỀU TIÊN  – ĐẤT NƯỚC BÍ ẨN NHẤT THẾ GIỚI

TRIỀU TIÊN – ĐẤT NƯỚC BÍ ẨN NHẤT THẾ GIỚI

“Cảm thấy thật hạnh phúc khi là người Việt Nam” – Đó là những gì Linh muốn hét lên sau chuyến du lịch Triều Tiên.

 


LỊCH TRÌNH CỦA MÌNH ĐI 5 NGÀY 4 ĐÊM THEO TOUR NHƯ SAU: (CÁC BẠN CÓ THỂ XEM LỊCH TRÌNH CỤ THỂ TẠI ĐÂY)

Ngày 01 (thứ 6)   : Khởi hành Hà Nội /Sài Gòn  – Bắc Kinh  – Bình Nhưỡng

Ngày 02 (thứ 7)   : Khám phá Bình Nhưỡng

Ngày 03 (CN)      : Khám phá Kaesong

Ngày 04 (thứ 2 )  : Từ Bình Nhưỡng  – về sân bay Bắc Kinh

Ngày 05 (thứ 3 )  : Về đến Hà Nội/Sài Gòn


 TRẢI NGHIỆM TRIỀU TIÊN – QUAY TRỞ LẠI VIỆT NAM THỜI BAO ­­CẤP

Triều Tiên – Đất nước cho Linh trải nghiệm trở về giai đoạn trong những năm thập niên 80 thế kỉ XX của Việt Nam. Tuy không được sống trong thời kì đó nhưng qua sách báo, phim ảnh, Linh cảm nhận thấy có sự tương đồng rõ rệt về cách ăn mặc, các khẩu hiệu đường lối đầy đường phố, cách làm việc hay thái độ của người dân.

Ngày đầu tiên, Linh được đến tham quan, mua sắm tại siêu thị lớn nhất Triều Tiên ở thủ đô Bình Nhưỡng, nhìn thấy hai cậu học sinh mua bánh ngồi ăn, Linh nhìn họ ăn cũng thấy khổ….Không hiểu vì sao nữa, trong lòng nghĩ thương dân Triều Tiên quá!

Thế giới ngoài kia phát triển bao nhiêu, công nghệ bao nhiêu, mở bao nhiêu thì đến với Triều Tiên đúng chuẩn một xã hội khép kín, lỗi thời, lạc hậu. Nếu ai muốn tìm lại tuổi thơ, sống xa internet và khói bụi, tiếng xe cộ, sự vội vã thường ngày….thì Triều Tiên quả là thích hợp.

Ở Triều Tiên ta sẽ cảm nhận được nhịp sống chậm rãi, họ đi lại chủ yếu bằng các phương tiện công cộng (bus điện, tàu điện ngầm) hoặc xe đạp. Tất cả xe ô tô, đất đai,….đều thuộc quyền sở hữu của nhà nước. Trang phục của người dân Triều Tiên cũng rất đơn giản, chủ đạo là các tông màu tối, quần ống vải hơi loe một chút, giày đen và các kiểu tóc không hề cầu kì (Linh quan sát thấy nữ  để thẳng hoặc xoăn nhẹ, không có một ai nhuộm tóc màu). Nhìn chung Việt Nam mình thời kì bao cấp như thế nào thì Triều Tiên như thế nhưng dĩ nhiên sau nhiều năm nên nó có sự phát triển hơn nhất định.

xe bus công cộng

Hướng dẫn viên người Triều Tiên nói với Linh, ở đất nước của họ trẻ em từ lúc sinh ra cho đến lúc lớn lên được nhà nước nuôi toàn bộ. Đi học từ mẫu giáo đến hết đại học không mất tiền, bệnh đến bệnh viện khám chữa không mất tiền, lập gia đình được cấp nhà không mất tiền….Ừ! Nghe thì thấy thích thật đấy! Nhưng cho Linh sống ở đây, Linh chẳng thấy thích chút nào. Cảm thấy con người sẽ trở nên ì ạch, ỉ lại. Chẳng có động lực để trở nên giàu có, phát triển…ai cũng như ai.

Linh chụp cùng các bạn học sinh Triều Tiên

Tuy đó, chúng ta sẽ không thể phủ nhận được những thành tựu nhất định của một Quốc gia bị cấm vận, cô lập. Mặc dù quốc gia họ điều kiện rất khó khăn nhưng họ lại có những công trình kiến trúc rất đẹp và hoành tráng. Ví dụ như sân bay Quốc tế Gyeong pyeong (Bình Nhưỡng), toà tháp hình tên lửa (cao 105 tầng – Việt Nam cao nhất có 84 tầng), các toà nhà khu phố mới, thư viện Quốc gia, bảo tàng chiến tranh….Ngoài ra, đường phố bên đây rất sạch sẽ (siêu sạch), rộng rãi, thoáng đãng; quy hoạch nhìn từ trên máy bay xuống Linh cũng thấy rất vuông vắn, chuẩn chỉnh. Ít ra, họ cũng có tàu điện ngầm, ga tàu tuy chẳng hiện đại nhưng mang đầy chất nghệ thuật. Hai bên ga được trang trí bằng những áp phích cổ vũ cộng sản, cổ vũ xã hội chủ nghĩa. Có một điều đặc biệt, họ còn có đường tàu qua Trung Quốc và Nga. Nên khách Trung Quốc hay khách Nga muốn qua Triều Tiên du lịch, công tác tiết kiệm khá nhiều chi phí nếu đi đường tàu (đường bộ).

Toà tháp hình tên lửa lớn nhất Triều Tiên
Thủ đô Bình Nhưỡng nhìn từ trên cao

CUỘC SỐNG CỦA NGƯỜI DÂN TRIỀU TIÊN

Nhắc đến Triều Tiên hầu hết mọi người sẽ nghĩ đến tên lửa, đầu đạn hạt nhân, các cuộc diễu hành quân sự khổng lồ hay Kim Jong Un là nhà chỉ huy quyền lực tuyệt đối. Nhưng Linh vốn là người không quan tâm đến chính trị  nên chỉ thích tìm hiểu sâu về cuộc sống người dân mà thôi.

Tàu điện ngầm tại Triều Tiên rất sâu để có thể tránh bom nếu chiến tranh xảy ra

Có một buổi sáng đi qua đoạn đường gần khách sạn, Linh thấy mọi người đang lấy búa đập để phá huỷ khối bê tông, cách làm rất thủ công. Đi qua các cánh đồng cũng không nhìn thấy máy móc gặt lúa, họ làm việc hầu như bằng sức người, cũng cuốc rồi cũng cày kéo bằng trâu bò như Việt Nam mình. Hướng dẫn viên bản địa giải thích ở Triều Tiên xăng, dầu rất khan hiếm nên hạn chế máy móc. Ở đây điện cũng thiếu trầm trọng nhất là mùa đông lạnh giá, tuyết làm đóng băng nước nên nhà máy không phát được điện. Người dân ở đây buộc phải tiết kiệm điện một cách tối đa nhưng rất may khách sạn Linh ở là khách sạn Quốc tế 4 sao to nhất thủ đô Bình Nhưỡng nên vẫn có điện buổi đêm.

Người dân Triều Tiên đang quốc đất

Ở Triều Tiên không có internet để truy cập thông tin mạng xã hội và thông tin thế giới, chỉ có mạng nội bộ các bạn ạ. Họ không biết Facebook, instagram, google….là gì đâu!! Người Triều Tiên rất yêu văn nghệ nhưng chỉ toàn các ca khúc cách mạng, ca ngợi lãnh tụ, cổ vũ tinh thần dân tộc, tinh thần chiến đấu…Linh chưa nghe thấy bài hát nào về tình yêu nam nữ ở bên Triều Tiên cả. Mở tivi lên bật kênh nào cũng chỉ thấy cảnh lãnh tụ Kim đang đi gặp dân, tham quan quân đội,….và người dân vui sướng khi được gặp lãnh tụ. Nhìn trên tivi Linh cảm nhận được qua nụ cười hạnh phúc, những tràng pháo tay của họ khi nhìn thấy lãnh tụ.

Những cô học sinh Triều Tiên đang biểu diễn văn nghệ cho các khách tham quan

Hàn Quốc – Triều Tiên vốn là một dân tộc vậy mà sau khi bị chia cắt đi theo hai con đường khác nhau, số phận hai quốc gia hoàn toàn trái ngược. Nhắc đến Hàn Quốc là nhắc đến những trào lưu, phá cách, tiêu chuẩn về cái đẹp của Châu Á. Còn Triều Tiên thì nhìn người dân vẫn lầm lũi, giản dị, thậm chí là khổ. Ăn mặc quần áo phong cách “đại cán” giống nhau. Con người Triều Tiên thật nghiêm túc. Người dân ra đường thường hay cài huy hiệu hai vị lãnh tụ của họ.

Một người dân Triều Tiên đang chiêm ngưỡng chân dung của vị lãnh tụ tối cao

Một đứa em cùng đoàn nói “Sao chị chụp mấy cái ảnh xấu thế chẳng liên quan!”. Còn Linh lại thích, vì sẽ chẳng ai quan tâm một cô bé xinh xinh đứng ở một góc cảnh đẹp mà khi nhắc tới Triều Tiên, người ta sẽ quan tâm nhiều hơn đến đời sống thực tế của người dân ở một quốc gia khép kín, bí ẩn và ít thông tin nhất thế giới. Nên dù hơi mạo hiểm nhưng Linh vẫn chụp được một chút ít ỏi hình ảnh cuộc sống nơi đây.

Trang phục truyền thống của người dân Triều Tiên

THAM QUAN KHU PHI QUÂN SỰ DMZ

Đoàn Linh dành một ngày đi tham quan khu phi quân sự DMZ (Demilitarized Zone). Qua rất nhiều cổng kiểm tra an ninh nghiêm ngặt cuối cùng cũng đến được nơi hai nước ký hiệp định đình chiến năm 1953. Ngoài ra từ căn cứ quân sự của Triều Tiên Linh có thể nhìn thấy lính của Đại Hàn Dân Quốc phía bên kia. Linh cứ thắc mắc lính hai nước canh gác cạnh nhau như vậy không biết có bao giờ nói chuyện với nhau không nhỉ? Vì dù sao họ cũng là anh em một nhà….

Khu phi quân sự DMZ

Khi Linh chụp ảnh giơ tay lên “bắn tim”, thấy anh lính Triều Tiên (người đưa đoàn đi giới thiệu và giám sát) quay sang hỏi chị hướng dẫn viên Triều Tiên “cái này là gì?” (Miêu tả lại động tác của Linh). Tuy họ nói bằng tiếng Triều nhưng may quá tiếng Hàn và tiếng Triều giống nhau nên Linh có thể hiểu được. Thấy anh lính và chị HDV Triều Tiên không hiểu nên Linh giải thích ý nghĩa là “bắn tim”, là “yêu”. Họ thấy rất lạ, còn mình cảm thấy như đang truyền bá được một cái gì rất mới mẻ vào đất nước của họ, cũng vui vui.

Linh được chụp ảnh cùng anh lính Triều Tiên thân thiện

Du lịch Triều Tiên, cảm xúc lắm! Nó bí ẩn và mang tính dân tộc cực cao. Người Triều Tiên họ rất tôn thờ lãnh đạo của họ, họ không coi cuộc chiến tranh nội bộ của họ là cuộc chiến tranh hai miền mà coi đó là cuộc chiến giữa Korea (hai miền nam bắc nói chung) và Mỹ.


PHƯƠNG TIỆN ĐI LẠI

Để đến được Triều Tiên, con đường duy nhất là đi qua Trung Quốc. Thế Linh mới thấy Trung Quốc giỏi thật! Đi đâu cũng thấy sự xuất hiện của Trung Quốc. Trung Quốc là Quốc gia duy nhất có đường bay thẳng đến Triều Tiên, Linh bay từ Bắc Kinh qua thủ đô của Triều Tiên mất 1,5 tiếng. Sân bay Quốc Tế Bình Nhưỡng mới xây dựng xong năm 2015 nên vẫn còn khá mới và hiện đại. Sân bay to, rộng nhưng do quá ít chuyến bay nên vắng vẻ, làm thủ tục rất nhanh. Ngày bay về, khi đoàn của Linh đến, sân bay mới bắt đầu bật hệ thống điện để làm thủ tục cho khách.

Check in vé máy bay chuẩn bị lên đường đến Triều Tiên

Linh vô tình gặp một đoàn vận động viên bóng bàn của Việt Nam sang Triều Tiên tập luyện tại sân bay. Nghe thông tin chia sẻ từ các em ấy, người Triều Tiên chơi thể thao rất giỏi, đặc biệt là môn bóng bàn và ở đây còn có sân vận động sức chứa lớn nhất thế giới. Rất tiếc là Linh chưa có cơ hội để tham quan.

Theo quy định của chính phủ Triều Tiên, tất cả khách du lịch bắt buộc phải mua tour nếu muốn tham quan đất nước này. Triều Tiên nói không với du lịch tự do. Cách dễ dàng nhất là thông qua các công ty du lịch của Trung Quốc. Nhưng đấy là trước đây, còn hiện nay thì Việt Nam đã liên kết hợp tác được với công ty du lịch, dĩ nhiên thuộc nhà nước của Triều Tiên để đưa khách Việt Nam đến du lịch Triều Tiên. Bạn sẽ được cấp Visa từ Đại sứ quán Triều Tiên tại Việt Nam luôn nhé!!! Vì vậy, ai muốn đi du lịch Triều Tiên có thể liên hệ trực tiếp với mình tại đây.


TIỀN TỆ 

Người Việt Nam mình qua Triều Tiên du lịch được tận hưởng những gì xa xỉ bậc nhất luôn, người dân Triều Tiên nhìn mình như mình nhìn thấy Tây hồi bé.

Đổi 50$ ở siêu thị to nhất Bình Nhưỡng mà được gần 900.000won Triều Tiên, trong khi mệnh giá to nhất của họ là 5000won. Lần đầu tiên đi du lịch mà cảm giác mình giàu các bạn ạ 😅.Mua 1 cây thuốc lá 20.000VND, mua 1 chai rượu có củ sâm bên trong tính ra chỉ 120.000VND tiền Việt.

Số tiền còn lại không tiêu hết, đi gặp người Triều Tiên Linh cho họ ko dám lấy, Linh còn nghịch bằng cách cuốn tiền để ở các cửa sổ ở chỗ tham quan Linh đi qua hoặc để trộm ở giỏ xe đạp của mọi người. Nhưng đi du lịch chỉ duy nhất 1 nơi được tiêu tiền Triều Tiên đó chính là khi vào siêu thị Bình Nhưỡng. Còn tất cả những nơi khác, chỉ tiêu bằng $(USD) và quy đổi không hề có chuẩn mực, tay ngang luôn, Linh không nhớ chính xác nhưng hình như 1000won = 1$ đó.

ĐỒ ĂN TRIỀU TIÊN

Vì Triều Tiên là một nước nghèo đói vì vậy thú thực là mình không nên trông đợi gì vào đồ ăn nơi đây sẽ ngon. Với tư cách là khách du lịch, mình đã được nhà hàng phục vụ những món ăn ngon nhất nơi đây mà mình còn thấy khá đạm bạc, thì không biết những người dân bản địa họ ăn uống như thế nào. Nói chung, vì là nước ôn đới nên đồ ăn ở đây khá cay, và món ăn đặc trưng nhất là kim chi củ cải. Mình cảm thấy kim chi củ cải muối của Triều Tiên ngon hơn khi mình ăn ở Hàn Quốc rất nhiều. Đó có thể coi là điểm sáng trong ẩm thực Triều Tiên lần này của mình.

Củ cải của Triều Tiên vô cùng to và ngon
Bữa cơm khá đạm bạc dành cho khách du lịch
Nhưng thay vào đó chúng mình được nhà hàng phục vụ rất tận tình chu đáo
Gà tần sâm – đặc sản của Triều Tiên

PHÒNG Ở:  

Mình ở khách sạn Yanggakdo – khách sạn xịn nhất ở Triều Tiên. Tuy là khách sạn 4 sao nhưng so với khách sạn 4 sao khác tại Việt Nam thì kém hơn nhiều, Linh không biết cho sao gì luôn. Tuy nhiên nhìn chung khách sạn sạch sẽ, có điều hoà, nước, chăn ấm đệm êm vậy là đủ rồi. Sang Triều Tiên chúng ta không nên đòi hỏi quá nhiều vì đất nước họ cũng chỉ có vậy!

sảnh khách sạn
Thủ đô Bình Nhưỡng nhìn qua khung cửa kính khách sạn
Phòng ốc sạch sẽ có đầy đủ các vật dụng thiết yếu cho du khách

NHỮNG NGUYÊN TẮC CẦN LƯU Ý

Nhiều bạn bình luận hỏi đi du lịch Triều Tiên có được chụp hình không? Có nguy hiểm lắm không? Sợ bị bắt hay bắn không???…. Thật ra, bản thân Linh thấy con người Triều Tiên khá thân thiện và cũng không quá nguy hiểm như mọi người nghĩ. Chúng ta chỉ cần làm đúng, tuân thủ theo những gì được hướng dẫn là sẽ an toàn.

Khi đến Triều Tiên, hướng dẫn viên bản địa dặn dò kĩ tuyệt đối không được chụp hình với người dân của họ nếu không hỏi ý kiến, không được tiếp xúc với người dân và Linh cũng tự cảm thấy người dân Triều Tiên lạ lẫm, sợ sệt người nước ngoài. Nếu chụp hình với ảnh hay tượng lãnh đạo của họ phải chụp đầy đủ trong khuân hình, không thiếu góc mất tay, tóc, mặt mũi…Đặc biệt, không được chụp các công trình đang sửa chữa hoặc đang xây dựng. Dù chỉ có một khách du lịch cũng sẽ có hai HDV đi kèm quan sát đến lúc về khách sạn ngủ thì thôi.

Nếu chụp hình với ảnh hay tượng lãnh đạo của họ phải chụp đầy đủ trong khuân hình

Vẫn còn nhớ, theo lịch trình thì Linh đến thăm thành phố cổ Kaseong, nơi trồng nhân sâm tốt nhất Triều Tiên và nơi mà có nhiều gia đình bị chia cắt nhất sau chiến Tranh vì thành phố này gần vĩ tuyến 38. Phố cổ này chính là thủ phủ (như kiểu thủ đô bây giờ) trong triều đại 고려 (Cô ro), triều đại phồn thịnh thời Jonseon. Đúng là xa thủ đô Bình Nhưỡng, đến một thành phố khác thôi cũng thấy người dân đã nghèo còn nghèo khổ hơn hẳn, trẻ em mặt lấm lem thương ơi là thương. Chồng Linh cho một đứa trẻ đi qua cái kẹo nó xin vội nhưng hướng dẫn viên nhìn thấy và không cho phép chúng mình làm điều đó.


TỔNG KẾT VÀ CẢM NGHĨ

Khám phá Triều Tiên không phải đơn thuần là khám phá vẻ đẹp phong cảnh hay thiên nhiên, mà là khám phá sự khác biệt của một Quốc gia bị chia cắt, bị cô lập, bị ngăn cách với thế giới bên ngoài. Nhất là đối với những ai yêu Lịch sử, quan tâm đến thế chiến 2 và cuộc chiến tranh nam – bắc Hàn.

Tuy nhiên, khi đến thăm đất nước này, bạn phải “chơi” theo luật của Triều Tiên với một danh sách dài các quy định về những nơi bạn có thể đến thăm cũng như những điều bạn được phép và không được phép làm. Người nào phá vỡ các phép tắc (thậm chí là bị nghi ngờ đã vi phạm) sẽ ngay lập tức bị trục xuất hoặc thậm chí là tồi tệ hơn. Người Triều Tiên họ cảm thấy như vậy hạnh phúc nên chắc họ không biết là họ đang khổ đâu (Linh nghĩ vậy).

Linh chụp cùng các bạn học sinh các nhà lãnh đạo tại trường học ở Triều Tiên

Vì vậy, Linh hy vọng rằng sau này có điều kiện đến Triều Tiên, các bạn sẽ có một chuyến đi thật an toàn và vui vẻ nha!!!!


DƯỚI ĐÂY LÀ MỘT SỐ HÌNH ẢNH CÙNG ĐỊA ĐIỂM THAM QUAN MÌNH GHI LẠI ĐƯỢC TRONG CHUYẾN ĐI VỪA RỒI. MỌI NGƯỜI CÙNG THEO DÕI NHÉ.

Tham quan thư viện Triều Tiên

Có một điều thú vị là trong thư viện có cả tài liệu Tiếng Việt
Tham quan nơi ở của cựu chủ tịch nước Kim Nhật Thành
Một tiệm cắt tóc tại Triều Tiên
Một quán ăn nhỏ tại Triều Tiên
Kiến trúc của tàu điện ngầm ở Triều Tiên
Thủ đô Bình Nhưỡng về đêm với những cao ốc sáng đèn

Vậy là nhật ký chuyến tham quan trải nghiệm “Triều Tiên – Đất nước bí ẩn nhất thế giới” đến đây là kết thúc rồi. Cảm ơn các bạn đã theo dõi. Nếu có câu hỏi gì thêm hoặc muốn tìm hiểu kỹ hơn về tour du lịch Triều Tiên vô cùng kì bí này, đừng ngần ngại để lại những bình luận ngay bên dưới, Linh sẽ trả lời trong thời gian sớm nhất.

Và đừng quên cập nhật những hoạt động của Linh về các đất nước mới tại các kênh sau:

Facebook: Moclinhblogger

Youtube: Mộc Linh Vlogs

Gmail:  [email protected]

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *